Khi ngã vào nước, nếu biết cách, sẽ không bị dòng nước nhận chìm,
mà ngược lại, lúc này, dòng nước sẽ rửa sạch bụi bẩn dính trên thân.
Khi vấp vào bất trắc rồi ngả vào nỗi buồn, nếu hiểu được nỗi buồn bắt
đầu từ đâu, sẽ không bị nỗi buồn nhấn chìm, ngược lại, lúc này, nỗi buồn
đó sẽ rửa sạch những bụi bẩn dính trong tâm.
Khi hiểu được nỗi buồn bắt đầu từ đâu, sẽ biết cách để kết thúc được
nỗi buồn đó.
Có những nỗi đau khoác lên mình chiếc áo niềm vui rất mỏng, rồi đi
khắp thế gian, để biết bao kẻ chỉ vì một chút niềm vui mong manh mà
chọn lấy và giữ lại bên mình nỗi đau thật dài, biết bao kẻ chỉ vì thoả mãn
một chút tham cầu tầm thường mà tạo ra cho mình bao nhiêu nghiệp
chướng.
Một trong những bài học khó nhất trong cuộc sống là làm sao nhận ra
được đâu là niềm vui thật sự còn đâu chỉ là nỗi đau khoác lên nó chiếc áo
niềm vui mong manh đầy màu sắc.
Đôi khi phải trải qua một kinh nghiệm sống rất dài trong những ngày
đầy ắp nỗi đau mới nhìn thấu được bên dưới lớp vỏ bọc mong manh đầy
màu sắc mà chúng ta từng dốc lòng theo đuổi đó là gì, để có thể bình thản
mở tay ra đặt xuống, để thôi những giành giật nắm bắt mong cầu, và rũ
sạch bụi bặm dính trong tâm trong những ngày lang thang nơi đường trần.
Vô Thường.
Núi. ngày cũ.
Om Mani Padme Hum